19 tháng 4, 2015

Chim Việt bây giờ ... đậu cành nào ?

Gần trăm năm trước đây , khi phong trào chống Pháp nổi lên khắp nơi trên nước Việt , 2 nhà ái quốc thời bấy giờ là cụ Phan Chu Trinh và cụ Phạn Bội Châu cổ vũ các phong trào học tập nước Nhật và cũng từ đó 2 câu thơ cổ được nhắc lại đó là " Việt điểu sào nam chi , Hồ mã tê bắc phong " . Tạm dịch là :
" Chim Việt làm tổ cành nam , Ngựa Hồ hí vang gió bắc " .
Ngựa Hồ và Chim Việt theo sử ghi lại vốn không thuộc nước Tàu thời bấy giờ mà chúng là cống phẩm do nước Việt và Phiên quốc ( phải chăng là vùng Ngoại Mông bây giờ ? ) phải giao nộp cho Tàu . Ngựa Hồ mỗi khi gió bắc về ( khoảng cuối tháng 8 âm lịch ) thường hí vang lên , cũng như con Chim Việt , thường làm tổ trên cành hướng về phương Nam .
Vì lẽ gì con ngựa Hồ hí lên khi gió bắc về , phải chăng là tiếng hí gọi đàn để mở cuộc thiên di về phía nam tránh cái lạnh của miền bắc , hay là mùa sinh sản của chúng ...? Chuyện này không thấy giải thích rõ mà chỉ nói chung là chúng nhớ phương bắc . Còn loài chim Việt thường làm tổ trên cành Nam lại được giải thích là dù chúng bị đưa sang Tàu làm cống phẩm nhưng vẫn nhớ quê hương nên chọn cành Nam làm tổ .Sự thật có phải như vậy không ? Loài vật cũng có tình thương nhớ quê hương ư ? Người viết không phải là người nghiên cứu về động vật nên không có câu giải đáp , nhưng qua những gì đọc được trong sách thì thấy rằng : " Đây chỉ là 1 cách ẩn dụ để kêu gọi lòng yêu nước của những người con sống xa quê cha đất tổ " nhắm vào lòng yêu nước đó để kêu gọi kháng chiến chống xâm lược qua các thời kỳ .
Cái thuở xa xưa , khi chưa có những con thuyền vượt Thái Bình Dương hay Đại Tây Dương ... người Việt ta phần lớn chỉ biết có phương Nam tức nước Việt và Bắc Phương tức nước Tàu . Chim Việt vốn sinh trưởng ở phương Nam ,là vùng đất ấm áp ..nên khi bị đưa sang tàu để chống lại cái giá lạnh của phương bắc , với bản năng sinh tồn của loài vật chúng đã khôn khéo chọn những cành hướng về phương Nam , là nơi tiếp nhận nhiều ánh sáng và hơi ấm của mặt trời để làm tổ , chúng ta cũng biết VN và Tàu đều nằm ở Bắc bán cầu , nên Mặt trời hơi lệch về phương nam , càng xa đường xích đạo chừng nào thì độ chênh lệch càng lớn . Chính vì vậy mà loài chim Việt mới chọn cành Nam để làm tổ , chứ chẳng có gì gọi là nhớ quê hương hay tổ quốc gì cả .
Kể từ sau tháng 4 /1975 ... cái tổ của Chim Việt bị vỡ thế là đàn chim Việt xôn xao , bay tứ tán để tìm nơi cư ngụ , có đàn bay qua hướng đông để đến Philippin , có đàn bay hướng tây qua Thái Lan ,có đàn lại bay về hướng nam vượt qua cả đường xích đạo để về phía nam của bán cầu về Úc Đại Lợi , hướng tây bắc qua Châu Âu , đông bắc qua Nhật , My , Canada ... bốn phương tám hướng , có lẽ trừ hướng chính bắc là chưa có đàn nào bay về đó ... ?
Thời gian lần lượt trôi ... Đàn chim Việt cũng không nhất thiết phải làm tổ cành Nam nữa , mà tùy theo hoàn cảnh để rồi " Đất lành chim đậu " và làm tổ theo hướng có lợi nhất . Cho đến 1 ngày ... lại tiếp tục có đàn chim bay về phương bắc ... đàn chim này không bay nháo nhác như vỡ tổ nữa mà bay vui vẻ , bay hí hửng và lạ 1 điều đa phần là chim mái ... bay theo chồng ... bay về làm dâu xứ lạ ...để rồi có con thì hạnh phúc ( rất ít ) còn đa số thì bị làm trò chơi , trò tiêu khiển hay từ " kiếp chim đã chuyển thành kiếp trâu cày ,ngựa kéo ... nặng hơn thành kiếp bò sữa , kiếp heo " thậm chí bị làm thịt 1 cách dã man như những loài vật mà dân Việt vốn cho là hạ đẳng thường đem ra để " tặng nhau khi nóng giận hoặc cãi cọ " .
Cũng không ít những con chim Việt đã bay đi trong nhốn nháo sợ hãi ... rồi mười , hay hai mươi năm sau khoác trên mình bộ lông sặc sỡ ...lại " tung cánh chim tìm về tổ ấm ..." Nhưng hỡi ơi ... cái tổ ấm năm xưa ...giờ đã thành " tổ quỷ " . Với đủ loại ma vương , quỷ , quái ... có đứa nhe nanh múa vướt , có đứa tươi cười niềm nở , có đứa lại núp dưới bộ cánh của thiên thần , ngây thơ nhưng vô số tội . Nhưng dù núp dưới bộ mặt nào thì chúng cũng có 1 điểm chung là bằng mọi cách , mọi thủ đoạn từ mua chuộc , dụ dỗ , đến đe dọa , hành hung hoặc vu oan giá họa ... để tìm cách làm thịt những con chim Việt " áo gấm về làng " này . Thế là chim Việt lại 1 lần trúng tên vì nhẹ dạ hay vì ... và để bảo tồn mạng sống những con chim " áo gấm " này đành phải 1 lần nữa " bỏ của chạy lấy thân " và thề sống thề chết ... không bao giờ quay về tổ ...? Liệu những lời thề này có giữ được hay không , hay chỉ là " thề cá trê chui ống " .
Viết đến đây người viết tự hỏi : " Không biết rồi đây có còn con chim Việt nào " bỏ xứ thiên di " hay không , hay 1 ngày nào đó Đàn Chim Việt lại giống người Do Thái cổ lại phải bỏ quê hương để lưu lạc tứ xứ ... rồi lại hỏi tiếp " Phải chăng đây là quả báo , luật nhân quả vì Đàn Chim Việt ngày ấy đã xóa sổ cả 1 quốc gia có một nền văn hóa vô cùng rực rỡ ? " .

Ôi Đàn Chim Việt có lẽ nào vĩnh viễn thành những kẻ " Vong Quốc " và chọn cành nào để làm tổ ?

Viết cho 40 năm nhân ngày vỡ tổ và cái họa bắc thuộc lần thứ 4 .

TNL_TTM

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét